Chương 7: Sự hiểu lầm sâu sắc
Buổi
tối tại phòng ký túc nam
- Dung vừa gọi điện thoại cho cậu
đấy, mình bảo cậu đang tắm, cậu gọi lại cho cậu ấy đi. Quang cất giọng.
Anh
cầm điện thoại không buồn trả lời. Mở hộp thư, anh định nhắn tin hỏi Dung có
chuyện gì nhưng khi những ngón tay thanh mảnh lướt qua lại tự động dừng lại tại
một số điện thoại lạ nhưng khá dễ nhớ. Anh đã đọc đi đọc lại biết bao nhiêu lần
dòng tin này đến nỗi anh nhớ chính xác từng dấu chấm, phẩy, dấu ngắt của nó.
Tin nhắn mà Kiều Dương xin lỗi anh vì không biết anh với Dung là một đôi. Anh
không biết cô nghe tin đồn ấy ở đâu, nhưng vừa mới nói thích người ta xong, mà
cô có thể xin lỗi ngay được, vậy ý cô là gì, ý cô là xí xóa lời cô vừa nói
chăng? thích một người mà có thể nói ra rồi lại rút lại vậy rốt cuộc anh là gì
trong cô.
- Lên mạng ngay! Lên mạng ngay,
Dung bị tung ảnh trong tắm trên face này. Quân
giọng thất thanh.
Bức
ảnh một cô gái mặc nội y bị làm mờ mặt hiện chình ĩnh trên tường nhà Dung, Thời
đại công nghệ số phát triển, lập tức các diễn đàn của trường xôn xao bình luận:
Hot girl kế toán khoe ảnh nội y, Dung bị bạn trai tung ảnh nóng… Những lời bình
luận ác ý nhảy múa trước mắt, anh vội vã chạy sang khu ký túc nữ.
Mở tung cửa phòng, Dung nhìn thấy anh, cô òa
khóc:
- Có chuyện gì thế. Anh lo lắng.
Ai đã làm chuyện này.
Dung
vẫn nức nở: Nhục nhã quá
- Có chuyện gì mà đông vui thế mọi
người, Kiều Dương từ đâu đi
về hớn hở.
- Là cậu, là cậu. Hôm qua cậu mượn ipad
của tôi, tôi không bao giờ thoát face trên ipad. Một cái tát méo mặt tặng cho Dương.
A!
Oh my god, cái gì đây, nóc nhà cũng có sao chăng, chuyện gì chứ, Kiều Dương
chẳng hiểu mô tê cả, nhưng bị tấn công, cô lập tức đánh trả. Cô đẩy tay một
phát:
Xoảng,
Dung ngã bệt xuống đất, kéo theo bình hoa pha lê ở trên bàn vỡ toang.
Chuyện
gì đến ắt sẽ đến.
Dung
sõng soài trên mặt đất càng gào thét dữ dội, bàn tay bị mảnh pha lê cứa, một
dòng máu đỏ chảy ra.
Bình
hoa đó là của Kiều Dương, cô lấn tới, bộ mặt tiếc rẻ.
Anh
hốt hoảng kéo tay cô, tặng cô thêm một cái tát:
A!
Sốc! Choáng!
Anh
giật mình thu tay lại.
Được
thể, Dung mắng cô xối xả:
Cậu là đồ vô sỉ, chính cậu đã tung
ảnh nóng của tôi lên chính face của tôi. A, thì ra hôm qua nằng nặc mượn Ipad của
tôi để làm cái trò đam lén ấy. Cậu ghen ăn tức ở, ăn cháo đá bát, bỉ ổi.
Thanh
kéo tay Dung lại nhưng cô vẫn không ngừng đay nghiến
Kiều Dương giờ đây như sấm rền bên tai. Cô
chẳng biết đang xảy ra cái quái quỷ gì nữa. Cô sững sờ, không thốt lên lời… A, thì
ra chỉ cần bạn gái anh ta bị xước một tí ti, anh ta sẵn sàng không hiểu chuyện
mà hung dữ như thế. Nếu anh ta là một ai khác, có thể hôm nay anh ta tiêu đời
rồi nhưng cô chết lặng mất rồi. Cảm giác tủi nhục bị anh từ chối mà bấy lâu nay
cô luôn kìm hãm hãm bỗng chốc vỡ òa. Cổ họng cô nghẹn cứng, những tiếng thở hắt
ra nghe rõ mồn một. Trái tim không ngừng đập tựa hồ như muốn bung ra khỏi lồng
ngưc. Đau quá, đau quá. Kiều Dương lao ra ngoài cố không để rớt nước mắt trước
con người lạnh lùng đó. Không được khóc, không được khóc.
Anh
đứng thất thần một lúc, cũng vụt chạy đi.
Đối
diện với bức tường lạnh lẽo phía sau kí túc, anh không nghĩ được điều gì lúc
này, chỉ có bàn tay với những tiếng đập chan chát trên bức tường cô độc đó.
Mưa
lác đác rơi. Gió bắt đầu nổi, đám lá rụng được quét gọn một góc tường, xàn xạt xô
ra ngoài.
Kiều
Dương chạy đến khu vườn trường, người ta chạy mưa hối hả, chỉ duy mình cô đứng
đó. Cô biết có vài ánh mắt đang liếc về phía cô, vài cái đập vai vội vã nhưng đôi
bàn chân này không chịu nghe lời chủ nhân cứ như thể đã mọc rễ cho đến khi sân
trường sạch bóng người, chỉ còn màn trời chiếu đất, ánh đèn đường le lói, cô
mới từ từ sụp xuống. Dung không làm Kiều Dương khóc nhưng cơn mưa và anh làm cô
khóc. Từ bé đến giờ, ba mẹ cũng chưa bao giờ đánh cô liền hai cái, thế mà ...
- A….
Cô
gào lên thật to, tiếng cô lạc đi trong tiếng gió. Thất bại, thất bại, thật thất
bại.
………….
……………
Mưa
rồi trời lại tạnh, màn đêm ập xuống nuốt trọn một hình dung. Trên nền gạch xi
măng ướt sung, bóng cô gái gục đầu trên gối, đi vai run lên từng, mái tóc rối
bời trong cơn gió. Trông thật u mịch, trông thật xót xa.
…………..
………….
Có
tiếng chuông điện thoại:
- A lô.
- Tiểu thư à, cậu đang ở đâu.
- Có chuyện gì?
- Không có gì, lâu rồi không gặp,
chỉ muốn rủ cậu đi chơi.
- OK. Tập hợp nhóm tại sàn nhảy Q9.
Sàn
nhảy Q9 là ăn chơi thác loạn của các cậu ấm, cô chiêu. Kiều Dung đã không đến nơi
này kể từ khi biết anh là sinh viên gương mẫu cũng như ít tụ tập với nhóm bạn
trời đánh này. Đó là một sự tổn thất không hề nhỏ với ban quản lý sàn nhảy.
7h
tối trước cửa Q9, một con mui trần màu vàng chanh dẫn đầu, ba chiếc thể thao
màu trắng đi theo. Cô gái có đôi chân dài miên man, quần bò ngắn, áo hai dây hở
rốn, đôi giầy khủng bố cao 15 phân, mái tóc xoăn được làm rối. Cô không hề
trang điểm nhưng nét mặt vẫn sáng rực một góc trời. Đó là người đẹp chính hiệu.
- Đại tiểu thư, lâu quá không đến,
tôi nhớ cô quá.
Mấy
anh chàng bảo kê đon đả, dẹp lối, Kiều Dung khoan thai bước vào.
Như
được thông báo trước, cánh cửa vừa mở. Tiếng nhạc sôi động lập tức tắt, mọi
người theo đó cũng ngơ ngác lặng im.
Một
giây, hai giây, ba giây im lặng
- Nào các bạn. Anh chàng DJ cất tiếng cùng lúc bàn tay anh ta bật
sang kênh nhạc sôi động nhất.
Hôm nay chúng ta sẽ chào đón một
người đẹp vô cùng bốc lửa trong vũ điệu Samba Tik tak. Chúng ta hãy chào đón cô
ấy.
Ánh
đèn sân khấu chiếu rọi về phía cô. Cả căn phòng vỗ tay, tiếng huýt sáo, tiếng
đập bàn ầm ĩ. Cô bị kéo lên ngay giữa sàn.
Theo
tiếng nhạc, tiếng vỗ tay, cô lắc lư uyển chuyển và quyến rũ. Điệu nhảy Samba là sự kết hợp nhịp nhàng các bộ phận trên
toàn bộ cơ thể nhưng Samba
Tik tak như anh chàng DJ nói thì cô không biết là gì. Có lẽ anh ta tự chế thương
hiệu này dành riêng cho cô- một điệu nhảy cũng tự chế nhảy mạnh dần theo nhịp
vỗ và đưa đẩy bộ ngực nhô lên gập xuống theo từng tích tắc đồng hồ. Cơ thể cô
rung lên bần bật, những chỗ cần khoe cũng được phô ra hết. Và đó cũng là lý do
cô thường đánh tóc rối mỗi khi dance.
Cả căn phòng náo nhiệt, quả là sung hết mức.
Trên
căn phòng nhỏ trên tầng 2 là nơi quản lý và giám sát làm việc, một chiếc riđo
treo những hạt cườm lấp lánh được vén ra một khe nhỏ. Anh trầm ngâm quan sát
cô. Người quản lý ngó theo ánh nhìn của anh, liền mỉm cười
-
Kế hoạch đầu tư của Khang Thịnh, mai
chúng ta có thể bàn. Tôi mời cậu xuống sàn nhảy. Cô gái đó là khách hàng lớn
của chúng tôi, mấy tháng nay không thấy cô ấy đến, giờ lại xuất hiện. Tôi với
cô ấy rất thân thiết, cậu muốn tôi có thể giới thiệu.
-
Không. Phong mỉm cười xua tay, chỉ là tôi đang tính một kế hoạch lớn hơn
thôi. Mai chúng ta sẽ bàn tiếp, tôi có thể ở đây quan sát… À, chị
đừng hiểu lầm, hoạt động của sàn nhảy chính là linh hồn của kế hoạch.
- Haha, đúng, đúng. Cậu cứ tự
nhiên, tôi không làm phiền. Chị quản lý đứng dậy thì thầm vào tai anh: Có được linh hồn cô gái đó cũng có được
thiên đường. Nghe nói cô ta là con một. Bố mẹ đã ly hôn nhưng cả bố và mẹ đều
là chủ của hai công ty rất lớn…
………………
Ở
dưới sàn, Kiều Dương đã hóa kiếp xong màn múa cột. Cô cầm chai bia, dốc ngược
một hơi.
Mấy
cô bạn ăn chơi thủ thỉ:
- Thất tình sao, nghe nói cậu đánh
nhau với tình địch à không cậu bị đánh
- To gan thật, cậu chịu để yên sao.
- Mà cậu bình thường lõi như cáo mà
sao để cô ta đưa vào trong vậy.
Mấy
người bạn cứ nói, cô cứ uống.
Linh,
người đã gọi điện thoại cho cô, giằng lấy chai bia từ tay cô
-
Kiều Dương đừng có khờ như thế. Bức ảnh
đó chẳng qua bị hack nên xuất hiện trên tường của cô ta thôi. Rất nhiều người
bị như thể, mấy đứa em họ tớ cũng bị nè.
-
Vậy sao, vậy mình được minh oan rồi.
-
Minh oan cái đầu cậu, cậu bị người ta
ngậm máu phun người mà không biết. Bức ảnh đó thứ nhất không nhìn rõ mặt, cô ta
ngu ngốc đến nỗi không nhận ra sao. Mà cứ cho là cô ta đần độn đi. Thế thì
chẳng phải cô ta thường xuyên chụp ảnh nude giữ trong ipad nên mới giật mình
nghĩ đó là ảnh của mình bị tung lên.
-
Đúng, đúng.
Tiếng
các cô gái nhao nhao.
Ừ, cũng đúng.
-
Vậy sao. Kiều Dương băn khoăn.
- Sao các cậu biết, các cậu đâu học
cùng trường bọn mình.
-
Nàng ơi, nàng thật ngây thơ, chuyện này
đồn đại cả nước biết rồi, nàng cứ như ở trên mây.
- Hí, hí, Tuyết à, phóng đại quá đấy.
- Vậy có cách nào ngăn chặn được
không, cậu ấy bị những tin đồn này thì sẽ bị hạ điểm rèn luyện đấy.
-
Oh my god! Cậu yêu hóa rồ rồi à Dương.
Linh há hốc miệng, trợn tròn mắt như thể nhìn thấy ma. Cậu không biết cậu đang là tâm điểm của bão à.
-
Hot girl bị tình địch đánh. Người ta còn
đang thương xót cho cô gái kia sẽ bị trả thù như thế nào kia.
- Người ta còn bảo cậu nên tích đức
đừng kết oán mà sinh tổn não, hại thọ
-
Đại tiểu thư này, những trò này chắc chắn
cô ta đã làm để chĩa hướng dư luận vào cậu thôi.
- Vậy sao. Kiều Dương im lặng trước những tiếng rôm rả của lũ
bạn. Cô trầm tư: còn anh thì sao, anh nghĩ
thế nào.
- Nhưng anh ta đẹp trai thế khó
trách đại tiểu thư xiêu lòng.
- Các cậu không biết đó thôi, anh
ta được xếp hạng trong top ten cool boy các trường đại học khu vực phía Bắc đấy.
Haiz…Mấy
cô nàng này thật lắm chuyện.
-
Thôi, tôi về trước, hôm nay tôi bao. Các cậu cứ vui vẻ đi. Kiều Dương lấy ra
một xấp tiền đặt trên bàn rồi rảo bước ra về.
9h
tối, đường phố vẫn còn náo nhiêt. Cô bảo Linh đi xe mình về sau, cô bắt xe bus
đi về phía trường, trong lòng cô đang rối như một mớ bòng bong. Trên đường về
cô đã mua một chiếc áo khoác, một đôi giầy bệt, giấu đi vể xa hoa lúc nãy, cô
phủ lên mình một thứ đường phố giản dị. Đôi chân bất giác dừng lại khu ký túc.
Cô thầm trách mình hóa rồ thật sao mà tự
dưng lại tới đây làm gì, muốn lời giải thích chăng, nhóm Thanh, Trang chẳng
buồn hỏi han cô lấy một lời.
-
Phải thôi, có khi người ta cũng sợ mình
trả thù ý chứ, mình là kẻ mạnh mà, họ là kẻ yếu sẽ bao bọc nhau. Cô khịt
mũi.
Thôi
chẳng nghĩ nữa. Kiều Dương quay đầu trở ra nhưng khoan… nhìn kìa, bóng dáng ấy quen thuộc thế, chẳng phải là anh sao. Cô nép
mình sau cánh cổng. Đúng là anh rồi! Anh đứng đây làm gì nhỉ, anh chờ Dung sao.
Ồ, đúng rồi.Một lát sau cô gái đi ra là Dung thật.
A!... Hóa ra, ông trời muốn mình đến đây để
ngộ ra một sự thật. Chẳng phải mình muốn biết anh nghĩ gì sao, có lẽ anh sợ bạn
gái anh ta bị tổn thương nên anh ta đến an ủi. Kìa anh ta nắm chặt đôi vai ấy,
anh muốn bảo cô ta mạnh mẽ lên chăng. A! Mình biết rồi, mình thật ngốc nghếch. Kiều Dương lạc trong miền suy nghĩ, những dòng lệ
tuôn rơi xối xả, cô quay đầu bỏ chạy thật nhanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét