Cuộc sống giống như một hộp kẹo Sôcôla, bạn không thể biết trước bạn sẽ nhận được những gì”
Life is like a box of chocolates, you never know what you’re going to get”.
Đó là câu nói nổi tiếng trong bộ phim Forret Gump kể về một đứa trẻ với chỉ số IQ 75 Forrest. Bản thân Forrest là một đứa trẻ không có cha, hay chính xác hơn không biết cha mình là ai trong số những người đàn ông “qua đường” với mẹ. Theo một cách gọi nào đó, thì Forret là một đứa trẻ bất hạnh, không cha, mẹ phải bán thân để nuôi con. Nhưng chưa bao giờ bà để cho Forrest phải mặc cảm. Bác sĩ khuyên nên để cho con vào học dành cho trẻ thiểu năng, nhưng bà không chấp nhận, không muốn con mình phải sống mà mang một nỗi tự ti khác biệt so với mọi người. Bà đưa con đến học ở ngôi trường bình thường, nơi Forrst thường xuyên bị bạn bè trêu chọc.
Chúng ta cũng thế, Nobody is perfect, không có ai là hoàn hảo. Nhưng cũng không ai đủ lòng vị tha để cảm thông với những bất hạnh của người khác. Mà trái lại ta thường trêu trọc trên những nỗi đau ấy. Nhưng ta cũng càng không thể thành superman để ngăn được những xúc phạm vốn là quyền tự do ngôn luận của mỗi người. Trên thế giới này, lời nói phát ra từ miệng con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Việc gì phải để ý đến phát ngôn của những người mình không quan tâm chứ. Chỉ cần chúng ta cảm thấy ổn là được rồi.
Có biết bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống hằng ngày, biết bao ánh mắt dò xét và soi mói....
“Cuộc đời chỉ là một hộp kẹo Sôcôla”, ai biết được ngày mai sẽ ra sao, dù là người thông minh, kẻ đần độn, tài giỏi hay ngớ ngẩn, đâu có ai tự sắp xếp được cuộc đời mình. Câu nói đó luôn được Forrest mang theo, mà chính cuộc đời anh là một minh chứng rõ ràng nhất. Anh đã làm được những điều lớn lao mà những người “bình thường” nhất cũng chưa chắc làm được. Anh là ngôi sao bóng đá trong truờng Đại học, vô địch toàn liên bang và được gặp Tổng thống Mĩ Kenedy. Anh tham gia chiến tranh Việt Nam, và nhờ những cống hiến cho Quốc gia, anh được tổng thống Nixon tặng huân chương danh dự. Anh trở thành vô địch thế giới môn bóng bàn. Gặp Elvis Presley và Jonh Lenon, mà có vẻ như nhờ những câu nói của anh “there is no possesion… no religion too… it’s easy if you try….” sau đó bài hát “Imagine” bất hủ đã ra đời. Anh phát biểu phản chiến tại quảng trường Wasington D.C, thực hiện cuộc chạy bộ vòng quanh nước Mĩ và trở thành thần tượng của nhiều người…. “you never know what you’re going to get…”
Nhớ một đoạn khi Forrest được mẹ đưa lên xe buýt đi học, nhưng cậu dùng dằng mãi không đi. Người lái xe, một phụ nữ trung niên, tỏ ra đã rất bực bội. “Sao cháu không lên xe mau đi” – bà nói, giọng cáu gắt. “Mẹ cháu nói rằng không được lên xe với người lạ”. Bất ngờ Forrest hỏi “Cô tên gì?”. bà lái xe hơi sững người lại rồi trả lời. “Vậy bây giờ cháu sẽ đi với cô, chúng ta không còn là người lạ nữa”. Người phụ nữ mỉm cười, và Forrest lên xe.
Người mẹ chính là một chỗ dựa vô cùng vững chắc của Forrest, ngay cả khi sau này bà đã ra đi. Chính những câu nói vô cùng ý nghĩa của bà đã dẫn lối cho Forrest trong những giây phút hạnh phúc cũng như đau khổ. “Mama always said that dying is a part of life” “Mẹ luôn nói rằng cái chết là một phần của cuộc sống”. Nhờ tình yêu tha thiết của bà mà forrest không bao giờ cảm thấy mình khác biệt. tình yêu đó luôn ở bên anh vượt qua giông tố cuộc đời.
Cuộc sống giống như một hộp kẹo Sôcôla, bạn không thể biết trước bạn sẽ nhận được những gì
Nếu một ngày của bạn bắt đầu trở nên tối tăm và tồi tệ, bạn hãy tin rằng ta sẽ là viên kẹo sô cô la được thiên thần nhặt
“Life is like a box of chocolates, you never know what you’re going to get”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét